Nhật Quang
Private
Có một thực tế không thể chối cãi trong thời đại 4.0 (và chuẩn bị lên 5.0) – đó là ai cũng có Gmail. Trừ khi bạn sống ở... hành tinh khác, hoặc là nhân vật chính trong phim cổ trang, còn lại thì kiểu gì cũng có một cái địa chỉ đuôi @gmail.com. Thậm chí có người có tới... ba bốn cái, xài theo mood, giống như có nhiều cái quần để thay tùy ngày nắng mưa.
Sáng dậy, chưa kịp đánh răng, đã thấy Gmail báo: “Bạn có 28 thư mới.” Đọc xong thì hoang mang, vì 27 cái là từ Shopee, Tiki, Grab và một cái từ... chính bạn gửi cho chính bạn để lưu file. Gmail không nói gì, chỉ im lặng nằm đó, mỉm cười kiểu “Tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ”.
Thật ra Gmail giống như một ông tổ trưởng tổ dân phố kiêm thủ thư, kiêm nhân viên bảo mật, kiêm thám tử, kiêm nhà kho... Mỗi khi bạn cần tìm lại một bức thư từ thời “còn dùng Yahoo Messenger”, Gmail chỉ cần bạn nhớ... một chữ, hoặc một nửa cái tiêu đề. Vài giây sau, ông ấy sẽ nghiêm túc trả về một danh sách thư dài 3 mét, có kèm ngày giờ, người gửi, thậm chí cả lời nhắn “Đây có phải là cái bạn đang tìm?” – như thể ông ấy biết cả tâm hồn bạn đang hoang mang cỡ nào.
Gmail cực kỳ trung thành. Bạn không dùng 3 năm? Không sao. Đăng nhập lại, nó vẫn ở đó, ngoan ngoãn như chú chó già nằm dưới hiên nhà chờ chủ. Còn nếu bạn đổi điện thoại, đổi máy tính? Chỉ cần nhập đúng mật khẩu (và vượt qua 800 vòng xác minh danh tính kiểu “Hãy chọn tất cả hình ảnh có đèn giao thông”), Gmail sẽ lại vui vẻ mở cửa chào đón.
Tuy nhiên, sống với Gmail cũng không hề yên bình. Cứ mỗi ngày, ta phải đối mặt với cơn bão mang tên thư rác. Có những email đến với tiêu đề vô cùng cấp thiết: “Chúc mừng! Bạn là người may mắn thứ 9999!” – trong khi bạn thậm chí còn chưa mua vé số. Có hôm nhận được thư mời làm đại lý cà phê từ tận Brazil, hôm khác lại được rủ đầu tư đất nền trên sao Hỏa. Gmail có cố lọc, nhưng đời không như mơ – rác vẫn cứ lọt.
Và ai trong chúng ta cũng từng có lần hoảng hốt: Lỡ tay gửi email nhầm người. Gmail, như một người bạn tốt bụng nhưng chậm phản ứng, sẽ nhẹ nhàng nhắc bạn sau 3 giây: “Bạn có muốn hoàn tác không?” – trong khi email đã bay đi như chiếc xe máy mất phanh. Những lúc đó, bạn chỉ biết cầu nguyện người nhận đừng bấm vào thư, hoặc đột nhiên bị... mất mạng.
Dù vậy, không thể phủ nhận: Gmail là một trong những phát minh thay đổi cách con người làm việc, giao tiếp và... “quản lý hỗn độn” trong cuộc sống số. Từ việc nộp CV, đăng ký tài khoản Netflix, nhận kết quả xét nghiệm y tế, đến đặt vé máy bay – tất cả đều nhờ Gmail.
Nó có thể là cầu nối giữa bạn và thế giới, nhưng cũng có thể là... bức tường ngăn bạn với kỳ nghỉ cuối tuần khi sếp gửi email lúc 11h đêm thứ Sáu. Bạn nhận thư, Gmail ping một cái, và thế là thay vì đi ngủ, bạn phải mở laptop, trả lời “Dạ em nhận được rồi ạ” với một trái tim tan vỡ.
Gmail không phải là một ứng dụng. Nó là một phong cách sống. Nó là nơi bạn gửi ước mơ đi du học, nơi bạn nhận thư chia tay, nơi bạn đăng ký học nấu ăn online rồi... bỏ quên luôn khoá học. Nó lưu giữ cả những điều quan trọng và những thứ bạn không ngờ lại quan trọng – như hóa đơn điện tháng trước và thư chúc mừng sinh nhật từ một trang web bạn đã quên mình từng đăng ký.
Thế nên, dù Gmail đôi lúc làm bạn phát điên vì không tìm thấy cái email “mà mình nhớ chắc chắn là đã lưu đâu đó”, hay khiến bạn chìm trong biển thư chưa đọc – thì nó vẫn là một người bạn đáng tin cậy. Và có lẽ, trong thế giới đầy biến động này, còn điều gì an ủi hơn việc biết rằng – dù bạn có thay đổi bao nhiêu thứ trong đời – chỉ cần nhớ mật khẩu, Gmail vẫn ở đó, chờ bạn quay lại.
Sáng dậy, chưa kịp đánh răng, đã thấy Gmail báo: “Bạn có 28 thư mới.” Đọc xong thì hoang mang, vì 27 cái là từ Shopee, Tiki, Grab và một cái từ... chính bạn gửi cho chính bạn để lưu file. Gmail không nói gì, chỉ im lặng nằm đó, mỉm cười kiểu “Tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ”.
Thật ra Gmail giống như một ông tổ trưởng tổ dân phố kiêm thủ thư, kiêm nhân viên bảo mật, kiêm thám tử, kiêm nhà kho... Mỗi khi bạn cần tìm lại một bức thư từ thời “còn dùng Yahoo Messenger”, Gmail chỉ cần bạn nhớ... một chữ, hoặc một nửa cái tiêu đề. Vài giây sau, ông ấy sẽ nghiêm túc trả về một danh sách thư dài 3 mét, có kèm ngày giờ, người gửi, thậm chí cả lời nhắn “Đây có phải là cái bạn đang tìm?” – như thể ông ấy biết cả tâm hồn bạn đang hoang mang cỡ nào.
Gmail cực kỳ trung thành. Bạn không dùng 3 năm? Không sao. Đăng nhập lại, nó vẫn ở đó, ngoan ngoãn như chú chó già nằm dưới hiên nhà chờ chủ. Còn nếu bạn đổi điện thoại, đổi máy tính? Chỉ cần nhập đúng mật khẩu (và vượt qua 800 vòng xác minh danh tính kiểu “Hãy chọn tất cả hình ảnh có đèn giao thông”), Gmail sẽ lại vui vẻ mở cửa chào đón.
Tuy nhiên, sống với Gmail cũng không hề yên bình. Cứ mỗi ngày, ta phải đối mặt với cơn bão mang tên thư rác. Có những email đến với tiêu đề vô cùng cấp thiết: “Chúc mừng! Bạn là người may mắn thứ 9999!” – trong khi bạn thậm chí còn chưa mua vé số. Có hôm nhận được thư mời làm đại lý cà phê từ tận Brazil, hôm khác lại được rủ đầu tư đất nền trên sao Hỏa. Gmail có cố lọc, nhưng đời không như mơ – rác vẫn cứ lọt.
Và ai trong chúng ta cũng từng có lần hoảng hốt: Lỡ tay gửi email nhầm người. Gmail, như một người bạn tốt bụng nhưng chậm phản ứng, sẽ nhẹ nhàng nhắc bạn sau 3 giây: “Bạn có muốn hoàn tác không?” – trong khi email đã bay đi như chiếc xe máy mất phanh. Những lúc đó, bạn chỉ biết cầu nguyện người nhận đừng bấm vào thư, hoặc đột nhiên bị... mất mạng.
Dù vậy, không thể phủ nhận: Gmail là một trong những phát minh thay đổi cách con người làm việc, giao tiếp và... “quản lý hỗn độn” trong cuộc sống số. Từ việc nộp CV, đăng ký tài khoản Netflix, nhận kết quả xét nghiệm y tế, đến đặt vé máy bay – tất cả đều nhờ Gmail.
Nó có thể là cầu nối giữa bạn và thế giới, nhưng cũng có thể là... bức tường ngăn bạn với kỳ nghỉ cuối tuần khi sếp gửi email lúc 11h đêm thứ Sáu. Bạn nhận thư, Gmail ping một cái, và thế là thay vì đi ngủ, bạn phải mở laptop, trả lời “Dạ em nhận được rồi ạ” với một trái tim tan vỡ.
Gmail không phải là một ứng dụng. Nó là một phong cách sống. Nó là nơi bạn gửi ước mơ đi du học, nơi bạn nhận thư chia tay, nơi bạn đăng ký học nấu ăn online rồi... bỏ quên luôn khoá học. Nó lưu giữ cả những điều quan trọng và những thứ bạn không ngờ lại quan trọng – như hóa đơn điện tháng trước và thư chúc mừng sinh nhật từ một trang web bạn đã quên mình từng đăng ký.
Thế nên, dù Gmail đôi lúc làm bạn phát điên vì không tìm thấy cái email “mà mình nhớ chắc chắn là đã lưu đâu đó”, hay khiến bạn chìm trong biển thư chưa đọc – thì nó vẫn là một người bạn đáng tin cậy. Và có lẽ, trong thế giới đầy biến động này, còn điều gì an ủi hơn việc biết rằng – dù bạn có thay đổi bao nhiêu thứ trong đời – chỉ cần nhớ mật khẩu, Gmail vẫn ở đó, chờ bạn quay lại.
Bài viết liên quan
Được quan tâm
Bài viết mới